<p>Chính vì thế mà có nhiều bậc phụ huynh thường hay kêu ca rằng "không hiểu sao con em mình lại có tính cách không giống ai" vì chẳng có ai truyền dạy hay giáo dục chúng theo hướng đó. Nếu chỉ nhìn vào kết quả thì nhiều người sẽ đổ tội cho ai đó hoặc nếu không có ai thì họ sẽ đổ cho tại...trời kiểu "cha mẹ sinh con trời sinh tính" nhưng khi thực sự tỉnh thức để xem xét lại các nguyên nhân thì nhiều người nhận ra con cái họ đang mang 1 phần tính cách mà họ không muốn chấp nhận ở trong mình và họ không biết là làm cách nào mà chúng lại học được điều đó.</p>
<p>Thậm chí có nhiều đứa trẻ còn mang chính xác những nỗi sợ của cha mẹ chúng dù chưa hề có những trải nghiệm nào đau đớn giống bố mẹ trước đó. Ví dụ một người mẹ đã gặp ký ức đau buồn là bị bỏ rơi khi còn là 1 đứa trẻ, đến khi có con, họ luôn cố gắng hết sức có thể để bảo vệ con mình, không bao giờ để con phải một mình nhưng đứa trẻ đó lại có nỗi sợ giống y hệt mẹ chúng. Chúng biểu hiện ra ngoài bằng những hành vi khác nhau và những hành vi này lại khiến người mẹ khó chịu vì chúng gợi lại cho họ ký ức đau buồn xưa cũ, trong phút bối rối người mẹ lại dùng chính cách phản ứng mà mình đã học được 1 cách vô thức từ cha mẹ mình để phản ứng với con dù đã rất nhiều lần họ ý thức rằng điều đó là không tốt và cứ thế, vòng lặp này cứ lặp đi lặp lại không biết bao giờ mới chấm dứt.</p>
<p>Có nhiều cách để lí giải cho vấn đề này, như lúc đầu đã nói, nhân cách của một người đã được hình thành đến trên 50% ngay từ những năm tháng đầu đời. Lúc này não bộ của chúng ta chưa phát triển đủ để có thể sàng lọc thông tin một cách có ý thức, chúng ta vô thức thẩm thấu những hệ thống niềm tin, giá trị, quan điểm sống từ xung quanh và từ đây hình thành nên các khung nhận thức (schema) để định hình và tổ chức, sắp xếp các dữ liệu thu nhận từ thế giới bên ngoài sau này.</p>
<p>Đây cũng chính là lí do mà cha mẹ khó có thể dạy dỗ và dễ nổi cáu với con của mình vì chính đứa trẻ đó đang phản chiếu lại một phần chính con người mà cha mẹ chúng không muốn đối diện.</p>
<p>Chỉ khi nào chúng ta - những bậc phụ huyh học được cách sống chung với chính mình và hàn gắn chính bản thân mình để không còn mang nỗi đau trong quá khứ vào việc nuôi dạy con.</p>
<p>Chỉ khi nào chúng ta học được cách chấp nhận con người mình, chấp nhận những thứ chưa thực sự hoàn hảo của chính ta trong sự biết ơn và bình an.<br>
Để khi ta nhìn lại những nỗi đau, những kí ức đau buồn trong quá khứ với cảm giác bình an và hạnh phúc thì khi đó chúng ta mới thức sự cho con cái được sự bình an và hạnh phúc.</p>
<p>Vì suy cho cùng, chúng ta không thể cho đi được thứ mà chúng ta không có.</p>
<p> </p>
<p><a data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/mrrua?source=feed_text&epa=HASHTAG&__xts__%5B0%5D=68.ARDJgVuqPICVb0DGhjy6-Nr_maxh-U_FMYMe92SpkAbUiq4aEXPmK6lH8pgghvWHhW3i2kShFq0M9Tb8ksG9oeshiVdztnuukT8Ed9CvL91eDlleEbSfYmL0ctYA95XroTf7A3bYEIMOpe-idkxTmL-dxUpAFpZeoQcmSjjcTe9v5y21jlzurwi09uOWP_oREzz5qs-B0rUQgG4JJ2T7uWOJpaZZ3haupE1iGgBytfhGh3Li43HAotnLq1waf_jACkio1ugOfH_m3LnWAI9hvvv1vSwRUv-M_GGEr8SCxZ9u4kp2qhGH9MIbiPD3gdMUVaNRCG5Wwzd6MyKiU-517O884mI&__tn__=%2ANK-R">#MrRUA</a><br>
<a data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/happycamp?source=feed_text&epa=HASHTAG&__xts__%5B0%5D=68.ARDJgVuqPICVb0DGhjy6-Nr_maxh-U_FMYMe92SpkAbUiq4aEXPmK6lH8pgghvWHhW3i2kShFq0M9Tb8ksG9oeshiVdztnuukT8Ed9CvL91eDlleEbSfYmL0ctYA95XroTf7A3bYEIMOpe-idkxTmL-dxUpAFpZeoQcmSjjcTe9v5y21jlzurwi09uOWP_oREzz5qs-B0rUQgG4JJ2T7uWOJpaZZ3haupE1iGgBytfhGh3Li43HAotnLq1waf_jACkio1ugOfH_m3LnWAI9hvvv1vSwRUv-M_GGEr8SCxZ9u4kp2qhGH9MIbiPD3gdMUVaNRCG5Wwzd6MyKiU-517O884mI&__tn__=%2ANK-R">#HappyCamp</a><br>
<a data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/happyteens?source=feed_text&epa=HASHTAG&__xts__%5B0%5D=68.ARDJgVuqPICVb0DGhjy6-Nr_maxh-U_FMYMe92SpkAbUiq4aEXPmK6lH8pgghvWHhW3i2kShFq0M9Tb8ksG9oeshiVdztnuukT8Ed9CvL91eDlleEbSfYmL0ctYA95XroTf7A3bYEIMOpe-idkxTmL-dxUpAFpZeoQcmSjjcTe9v5y21jlzurwi09uOWP_oREzz5qs-B0rUQgG4JJ2T7uWOJpaZZ3haupE1iGgBytfhGh3Li43HAotnLq1waf_jACkio1ugOfH_m3LnWAI9hvvv1vSwRUv-M_GGEr8SCxZ9u4kp2qhGH9MIbiPD3gdMUVaNRCG5Wwzd6MyKiU-517O884mI&__tn__=%2ANK-R">#HappyTeens</a></p>
Chính vì thế mà có nhiều bậc phụ huynh thường hay kêu ca rằng "không hiểu sao con em mình lại có tính cách không giống ai" vì chẳng có ai truyền dạy hay giáo dục chúng theo hướng đó. Nếu chỉ nhìn vào kết quả thì nhiều người sẽ đổ tội cho ai đó hoặc nếu không có ai thì họ sẽ đổ cho tại...trời kiểu "cha mẹ sinh con trời sinh tính" nhưng khi thực sự tỉnh thức để xem xét lại các nguyên nhân thì nhiều người nhận ra con cái họ đang mang 1 phần tính cách mà họ không muốn chấp nhận ở trong mình và họ không biết là làm cách nào mà chúng lại học được điều đó.
Thậm chí có nhiều đứa trẻ còn mang chính xác những nỗi sợ của cha mẹ chúng dù chưa hề có những trải nghiệm nào đau đớn giống bố mẹ trước đó. Ví dụ một người mẹ đã gặp ký ức đau buồn là bị bỏ rơi khi còn là 1 đứa trẻ, đến khi có con, họ luôn cố gắng hết sức có thể để bảo vệ con mình, không bao giờ để con phải một mình nhưng đứa trẻ đó lại có nỗi sợ giống y hệt mẹ chúng. Chúng biểu hiện ra ngoài bằng những hành vi khác nhau và những hành vi này lại khiến người mẹ khó chịu vì chúng gợi lại cho họ ký ức đau buồn xưa cũ, trong phút bối rối người mẹ lại dùng chính cách phản ứng mà mình đã học được 1 cách vô thức từ cha mẹ mình để phản ứng với con dù đã rất nhiều lần họ ý thức rằng điều đó là không tốt và cứ thế, vòng lặp này cứ lặp đi lặp lại không biết bao giờ mới chấm dứt.
Có nhiều cách để lí giải cho vấn đề này, như lúc đầu đã nói, nhân cách của một người đã được hình thành đến trên 50% ngay từ những năm tháng đầu đời. Lúc này não bộ của chúng ta chưa phát triển đủ để có thể sàng lọc thông tin một cách có ý thức, chúng ta vô thức thẩm thấu những hệ thống niềm tin, giá trị, quan điểm sống từ xung quanh và từ đây hình thành nên các khung nhận thức (schema) để định hình và tổ chức, sắp xếp các dữ liệu thu nhận từ thế giới bên ngoài sau này.
Đây cũng chính là lí do mà cha mẹ khó có thể dạy dỗ và dễ nổi cáu với con của mình vì chính đứa trẻ đó đang phản chiếu lại một phần chính con người mà cha mẹ chúng không muốn đối diện.
Chỉ khi nào chúng ta - những bậc phụ huyh học được cách sống chung với chính mình và hàn gắn chính bản thân mình để không còn mang nỗi đau trong quá khứ vào việc nuôi dạy con.
Chỉ khi nào chúng ta học được cách chấp nhận con người mình, chấp nhận những thứ chưa thực sự hoàn hảo của chính ta trong sự biết ơn và bình an.
Để khi ta nhìn lại những nỗi đau, những kí ức đau buồn trong quá khứ với cảm giác bình an và hạnh phúc thì khi đó chúng ta mới thức sự cho con cái được sự bình an và hạnh phúc.
Vì suy cho cùng, chúng ta không thể cho đi được thứ mà chúng ta không có.
#MrRUA
#HappyCamp
#HappyTeens
|