Osho: Bài tập Vô đầu
Cơ bản
Tóm tắt
Nội dung
14/02/2020OshoHiện với tất cả
Thuộc mục:
Ảnh tiêu đề:
Ẩn ảnhHiện
Tên:
Osho: Bài tập Vô đầu
Thẻ Keywords (67 ký tự):
Osho: Bài tập Vô đầu
Thẻ Description (160 ký tự):
Osho: Bài tập Vô đầu
Thiết lập:Duyệt: Duyệt - Loại tin: Mới - ---Chia sẻ---
Url nguồn:
Tóm tắt (Chỉ viết ngắn gọn ko viết dài quá)

webID: 136C28
<div>
<div dir="auto"><b>Mục lục</b></div>
</div>
<div>
<div dir="auto">1. <a href="#1">Cố l&agrave; V&ocirc; đầu</a></div>
<div dir="auto">2. <a href="#2">Y&ecirc;u nhiều hơn</a></div>
<div dir="auto">3. <a href="#3">Nhạy cảm hơn</a></div>
</div>
<div>
<h2 dir="auto"><a name="1"></a></h2>
<p dir="auto">&nbsp;</p>
<h2 dir="auto">Điểm thứ nhất: cố l&agrave; v&ocirc; đầu.</h2>
<div dir="auto">H&igrave;nh dung bản th&acirc;n bạn như kh&ocirc;ng c&oacute; đầu; di chuyển v&ocirc; đầu. N&oacute; c&oacute; vẻ ngớ ngẩn, nhưng n&oacute; l&agrave; một trong những b&agrave;i tập quan trọng nhất. Thử n&oacute; đi, v&agrave; thế th&igrave; bạn sẽ biết. Bước đi, v&agrave; cảm thấy dường như bạn kh&ocirc;ng c&oacute; đầu. L&uacute;c ban đầu điều đ&oacute; sẽ chỉ l&agrave; &ldquo;dường như.&rdquo; N&oacute; sẽ rất k&igrave; qu&aacute;i. Khi việc cảm n&agrave;y tới với bạn rằng bạn kh&ocirc;ng c&oacute; đầu, n&oacute; sẽ rất k&igrave; qu&aacute;i v&agrave; lạ lẫm. Nhưng dần dần bạn sẽ lắng xuống tại t&acirc;m.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">C&oacute; một luật... Bạn c&oacute; thể đ&atilde; thấy rằng ai đ&oacute; m&ugrave; c&oacute; tai th&iacute;nh hơn, tai &acirc;m nhạc hơn. Người m&ugrave; nhiều t&iacute;nh &acirc;m nhạc hơn; cảm gi&aacute;c của họ về &acirc;m nhạc l&agrave; s&acirc;u hơn. Tại sao? Năng lượng b&igrave;nh thường chuyển qua mắt giờ kh&ocirc;ng thể chuyển được qua ch&uacute;ng, cho n&ecirc;n n&oacute; chọn con đường kh&aacute;c. N&oacute; chuyển sang tai.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Người m&ugrave; c&oacute; nhạy cảm s&acirc;u hơn về chạm. Nếu người m&ugrave; chạm v&agrave;o bạn, bạn sẽ cảm thấy kh&aacute;c biệt, v&igrave; ch&uacute;ng ta b&igrave;nh thường l&agrave;m nhiều việc với chạm qua mắt m&igrave;nh; ch&uacute;ng ta đang chạm lẫn nhau qua mắt ch&uacute;ng ta. Người m&ugrave; kh&ocirc;ng thể chạm được qua mắt, cho n&ecirc;n năng lượng chuyển qua tay người đ&oacute;. Người m&ugrave; nhạy cảm hơn bất k&igrave; người n&agrave;o c&oacute; mắt. Đ&ocirc;i khi n&oacute; c&oacute; thể kh&ocirc;ng phải vậy, nhưng n&oacute;i chung n&oacute; l&agrave; vậy. Năng lượng bắt đầu chuyển từ trung t&acirc;m kh&aacute;c nếu một trung t&acirc;m kh&ocirc;ng c&oacute; đ&oacute;.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Cho n&ecirc;n thử b&agrave;i tập n&agrave;y m&agrave; t&ocirc;i đang n&oacute;i tới - b&agrave;i tập về v&ocirc; đầu - v&agrave; đột nhi&ecirc;n bạn sẽ cảm thấy một điều k&igrave; lạ: sẽ dường như lần đầu ti&ecirc;n bạn ở tại t&acirc;m. Bước đi kh&ocirc;ng đầu. Ngồi xuống thiền, nhắm mắt lại, v&agrave; đơn giản cảm thấy rằng kh&ocirc;ng c&oacute; đầu. Cảm thấy, &quot;Đầu m&igrave;nh đ&atilde; biến mất.&quot; L&uacute;c ban đầu n&oacute; sẽ chỉ l&agrave; &ldquo;dường như,&rdquo; nhưng dần dần bạn sẽ cảm thấy rằng c&aacute;i đầu đ&atilde; thực sự biến mất. V&agrave; khi bạn cảm thấy rằng đầu bạn đ&atilde; biến mất, trung t&acirc;m của bạn sẽ rơi xuống t&acirc;m - ngay lập tức. Bạn sẽ nh&igrave;n thế giới qua t&acirc;m v&agrave; kh&ocirc;ng qua đầu.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Khi lần đầu ti&ecirc;n người phương T&acirc;y tới Nhật Bản, họ kh&ocirc;ng thể tin được rằng người Nhật Bản đ&atilde; tin theo truyền thống trong nhiều thế kỉ rằng họ nghĩ qua bụng. Nếu bạn hỏi đứa trẻ Nhật Bản - nếu n&oacute; kh&ocirc;ng được gi&aacute;o dục theo c&aacute;ch phương T&acirc;y - &quot;Suy nghĩ của ch&aacute;u ở đ&acirc;u?&quot; n&oacute; sẽ chỉ v&agrave;o bụng n&oacute;.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">H&agrave;ng thế kỉ đ&atilde; tr&ocirc;i qua, v&agrave; Nhật Bản đ&atilde; từng sống m&agrave; kh&ocirc;ng c&oacute; đầu. N&oacute; chỉ l&agrave; kh&aacute;i niệm. Nếu t&ocirc;i hỏi bạn, &quot;Suy nghĩ của bạn diễn ra ở đ&acirc;u?&quot; bạn sẽ chỉ v&agrave;o đầu, nhưng người Nhật Bản sẽ chỉ v&agrave;o bụng, kh&ocirc;ng v&agrave;o đầu. V&agrave; một trong c&aacute;c l&iacute; do tại sao t&acirc;m tr&iacute; Nhật Bản b&igrave;nh thản, y&ecirc;n tĩnh v&agrave; tự chủ hơn, l&agrave; điều n&agrave;y.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">B&acirc;y giờ kh&aacute;i niệm n&agrave;y đ&atilde; bị khuấy đảo v&igrave; phương T&acirc;y đ&atilde; lan toả v&agrave;o mọi thứ. B&acirc;y giờ kh&ocirc;ng tồn tại phương Đ&ocirc;ng. Chỉ trong những c&aacute; nh&acirc;n n&agrave;o đ&oacute; ở đ&acirc;y đ&oacute;, người như những h&ograve;n đảo, phương Đ&ocirc;ng mới tồn tại. Ngo&agrave;i ra phương Đ&ocirc;ng đ&atilde; biến mất; b&acirc;y giờ to&agrave;n thế giới l&agrave; phương T&acirc;y.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Cố l&agrave; v&ocirc; đầu đi. Đứng thiền trước gương trong nh&agrave; tắm. Nh&igrave;n s&acirc;u v&agrave;o trong mắt bạn v&agrave; cảm thấy rằng bạn đang nh&igrave;n từ t&acirc;m. Dần dần trung t&acirc;m t&acirc;m sẽ bắt đầu vận h&agrave;nh. V&agrave; khi t&acirc;m vận h&agrave;nh, n&oacute; thay đổi nh&acirc;n c&aacute;ch to&agrave;n bộ của bạn, cấu tr&uacute;c to&agrave;n bộ, h&igrave;nh mẫu to&agrave;n thể, v&igrave; t&acirc;m c&oacute; c&aacute;ch ri&ecirc;ng của n&oacute;.</div>
<div dir="auto">Cho n&ecirc;n điều thứ nhất: cố l&agrave; v&ocirc; đầu.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto"><a name="2"></a></div>
<h2 dir="auto">Thứ hai, l&agrave; y&ecirc;u nhiều hơn, v&igrave; y&ecirc;u kh&ocirc;ng thể vận h&agrave;nh qua đầu. L&agrave; việc y&ecirc;u nhiều hơn đi!</h2>
<div dir="auto">Đ&oacute; l&agrave; l&iacute; do tại sao khi ai đ&oacute; đang trong y&ecirc;u, người đ&oacute; mất đầu m&igrave;nh. Mọi người n&oacute;i rằng người đ&oacute; đ&atilde; ph&aacute;t đi&ecirc;n. Nếu bạn kh&ocirc;ng đi&ecirc;n v&agrave; trong y&ecirc;u, thế th&igrave; bạn kh&ocirc;ng thực sự trong y&ecirc;u đ&acirc;u. C&aacute;i đầu phải bị mất đi. Nếu c&aacute;i đầu c&oacute; đ&oacute;, kh&ocirc;ng bị ảnh hưởng, vẫn vận h&agrave;nh b&igrave;nh thường, thế th&igrave; y&ecirc;u l&agrave; kh&ocirc;ng thể được, v&igrave; để y&ecirc;u bạn cần t&acirc;m vận h&agrave;nh - kh&ocirc;ng phải đầu. N&oacute; l&agrave; chức năng của t&acirc;m.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Chuyện xảy ra l&agrave; khi một người rất l&iacute; tr&iacute; rơi v&agrave;o y&ecirc;u, người đ&oacute; trở th&agrave;nh ngu xuẩn. Bản th&acirc;n người đ&oacute; cảm thấy m&igrave;nh đang l&agrave;m điều ngu xuẩn l&agrave;m sao, ngốc nghếch l&agrave;m sao. Người đ&oacute; đang l&agrave;m g&igrave;? Thế th&igrave; người đ&oacute; l&agrave;m ra hai phần của cuộc sống của m&igrave;nh. Người đ&oacute; tạo ra ph&acirc;n chia. T&acirc;m trở th&agrave;nh chuyện th&acirc;n thiết, im lặng. Khi người đ&oacute; đi ra khỏi nh&agrave;, người đ&oacute; đi ra khỏi t&acirc;m của người đ&oacute;. Người đ&oacute; sống trong thế giới bằng c&aacute;i đầu, v&agrave; chỉ đi xuống t&acirc;m khi người đ&oacute; đang y&ecirc;u. Nhưng điều đ&oacute; l&agrave; rất kh&oacute;, v&agrave; b&igrave;nh thường n&oacute; kh&ocirc;ng bao giờ xảy ra.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div style="border-style: dashed; padding: 5px; margin:5px;">
<div dir="auto">T&ocirc;i ở Calcutta tại nh&agrave; một người bạn, v&agrave; người bạn n&agrave;y l&agrave; ch&aacute;nh &aacute;n to&agrave; Thượng thẩm. Vợ &ocirc;ng ấy bảo t&ocirc;i, &quot;T&ocirc;i chỉ c&oacute; một vấn đề cần n&oacute;i với thầy. Thầy c&oacute; thể gi&uacute;p t&ocirc;i được kh&ocirc;ng?&quot;</div>
<div dir="auto">Thế l&agrave; t&ocirc;i n&oacute;i, &quot;Vấn đề g&igrave; vậy?&quot;</div>
<div dir="auto">B&agrave; ấy n&oacute;i, &quot;Chồng t&ocirc;i l&agrave; bạn thầy. &Ocirc;ng ấy y&ecirc;u thầy v&agrave; k&iacute;nh trọng thầy, cho n&ecirc;n nếu thầy n&oacute;i c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; với &ocirc;ng ấy n&oacute; c&oacute; thể gi&uacute;p &iacute;ch.&quot;</div>
<div dir="auto">Thế l&agrave; t&ocirc;i hỏi b&agrave; ấy, &quot;Phải n&oacute;i c&aacute;i g&igrave;? N&oacute;i cho t&ocirc;i đi.&quot; B&agrave; ấy n&oacute;i, &quot;&Ocirc;ng ấy vẫn c&ograve;n ở to&agrave; Thượng thẩm ngay cả l&uacute;c trong giường. T&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;ng biết tới người y&ecirc;u, người bạn hay người chồng. &Ocirc;ng ấy ở to&agrave; Thượng thẩm suốt hai mươi bốn giờ một ng&agrave;y.&quot;</div>
</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Thật kh&oacute;, kh&oacute; m&agrave; đi xuống từ bục của bạn. N&oacute; trở th&agrave;nh th&aacute;i độ cố định. Nếu bạn l&agrave; doanh nh&acirc;n, bạn sẽ c&ograve;n l&agrave; doanh nh&acirc;n cả trong giường nữa. Kh&oacute; điều chỉnh hai người b&ecirc;n trong, v&agrave; kh&ocirc;ng dễ thay đổi h&igrave;nh mẫu của bạn ho&agrave;n to&agrave;n, tức khắc, bất k&igrave; l&uacute;c n&agrave;o bạn th&iacute;ch. Điều đ&oacute; l&agrave; kh&oacute;, nhưng nếu bạn trong y&ecirc;u bạn sẽ phải đi xuống từ c&aacute;i đầu.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Cho n&ecirc;n với việc thiền n&agrave;y cố gắng ng&agrave;y một y&ecirc;u thương nhiều hơn. V&agrave; khi t&ocirc;i n&oacute;i y&ecirc;u thương nhiều hơn, t&ocirc;i ngụ &yacute; thay đổi phẩm chất mối quan hệ của bạn: để n&oacute; dựa tr&ecirc;n y&ecirc;u. Kh&ocirc;ng chỉ với vợ bạn hay với con bạn hay với bạn của bạn, m&agrave; hướng tới sự sống khi trở n&ecirc;n y&ecirc;u thương nhiều hơn. Đ&oacute; l&agrave; l&iacute; do tại sao Mahavir v&agrave; Phật đ&atilde; n&oacute;i về bất bạo h&agrave;nh. Điều đ&oacute; chỉ để tạo ra th&aacute;i độ y&ecirc;u thương hướng tới sự sống.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">Khi Mahavir di chuyển, bước đi, &ocirc;ng ấy vẫn c&ograve;n nhận biết kh&ocirc;ng l&agrave;m chết ngay cả một con kiến. Tại sao? Thực sự, kiến kh&ocirc;ng phải l&agrave; mối quan t&acirc;m của &ocirc;ng ấy. &Ocirc;ng ấy đi xuống từ c&aacute;i đầu tới t&acirc;m. &Ocirc;ng ấy tạo ra th&aacute;i độ y&ecirc;u thương hướng tới sự sống như vậy. Mối quan hệ của bạn c&agrave;ng dựa tr&ecirc;n y&ecirc;u - mọi mối quan hệ - trung t&acirc;m t&acirc;m của bạn sẽ c&agrave;ng vận h&agrave;nh nhiều hơn. N&oacute; sẽ bắt đầu l&agrave;m việc; bạn sẽ nh&igrave;n thế giới qua con mắt kh&aacute;c, v&igrave; t&acirc;m c&oacute; c&aacute;ch ri&ecirc;ng của n&oacute; nh&igrave;n v&agrave;o thế giới.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">T&acirc;m tr&iacute; kh&ocirc;ng bao giờ c&oacute; thể nh&igrave;n được theo c&aacute;ch đ&oacute; - điều đ&oacute; l&agrave; kh&ocirc;ng thể được cho t&acirc;m tr&iacute;. T&acirc;m tr&iacute; chỉ c&oacute; thể ph&acirc;n t&iacute;ch! C&aacute;i đầu tổng hợp; t&acirc;m tr&iacute; chỉ c&oacute; thể mổ xẻ, ph&acirc;n chia - n&oacute; l&agrave; kẻ ph&acirc;n chia. Chỉ t&acirc;m mới cho sự thống nhất.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">Khi bạn c&oacute; thể nh&igrave;n qua t&acirc;m, to&agrave;n thể vũ trụ c&oacute; vẻ giống như một sự thống nhất. Khi bạn tiếp cận qua t&acirc;m tr&iacute;, to&agrave;n thế giới trở th&agrave;nh c&oacute; t&iacute;nh nguy&ecirc;n tử. Kh&ocirc;ng c&oacute; sự thống nhất, chỉ to&agrave;n c&aacute;c nguy&ecirc;n tử v&agrave; nguy&ecirc;n tử v&agrave; nguy&ecirc;n tử. T&acirc;m cho kinh nghiệm về thống nhất, n&oacute; gắn mọi thứ lại với nhau, v&agrave; sự tổng hợp tối thượng l&agrave; Thượng đế. Nếu bạn c&oacute; thể nh&igrave;n qua t&acirc;m, to&agrave;n thể vũ trụ c&oacute; vẻ giống như một. T&iacute;nh một đ&oacute; l&agrave; Thượng đế.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Đ&oacute; l&agrave; l&iacute; do tại sao khoa học kh&ocirc;ng bao giờ c&oacute; thể t&igrave;m thấy Thượng đế. Điều đ&oacute; l&agrave; kh&ocirc;ng thể được, v&igrave; phương ph&aacute;p được &aacute;p dụng kh&ocirc;ng bao giờ đạt tới sự thống nhất tối thượng. Ch&iacute;nh phương ph&aacute;p của khoa học l&agrave; suy luận, ph&acirc;n t&iacute;ch, ph&acirc;n chia. Cho n&ecirc;n khoa học đi tới ph&acirc;n tử, nguy&ecirc;n tử, điện tử... Họ sẽ li&ecirc;n tục ph&acirc;n chia, nhưng họ kh&ocirc;ng bao giờ c&oacute; thể đi tới sự thống nhất hữu cơ của c&aacute;i to&agrave;n thể. C&aacute;i to&agrave;n thể l&agrave; kh&ocirc;ng thể nh&igrave;n được qua c&aacute;i đầu.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">Cho n&ecirc;n l&agrave; y&ecirc;u thương hơn đi. Nhớ, bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; bạn l&agrave;m, phẩm chất của y&ecirc;u phải c&oacute; đ&oacute;. Điều n&agrave;y phải l&agrave; việc nhớ thường xuy&ecirc;n. Bạn đang bước đi tr&ecirc;n cỏ - cảm thấy rằng cỏ l&agrave; sống động. Từng nh&agrave;nh cỏ l&agrave; sống động như bạn vậy.</div>
<div dir="auto">Mahatma Gandhi đ&atilde; ở c&ugrave;ng với Rabindranath Tagore ở Shanti Niketan. V&agrave; nh&igrave;n v&agrave;o c&aacute;ch tiếp cận kh&aacute;c nhau của họ! Bất bạo h&agrave;nh của Gandhi l&agrave; chuyện của t&acirc;m tr&iacute;. &Ocirc;ng ấy bao giờ cũng lập luận về n&oacute;, hợp l&iacute; ho&aacute; về n&oacute;. &Ocirc;ng ấy nghĩ về n&oacute;, &ocirc;ng ấy vật lộn với n&oacute;, &ocirc;ng ấy nghiền ngẫm, suy ngẫm, v&agrave; thế rồi &ocirc;ng ấy kết luận; &ocirc;ng ấy thực nghiệm, thế rồi &ocirc;ng ấy kết luận. Nếu bạn đ&atilde; đọc tự tiểu sử của &ocirc;ng ấy, bạn sẽ nhớ rằng &ocirc;ng ấy đ&atilde; đặt t&ecirc;n cho cuốn s&aacute;ch, Những thực nghiệm với ch&acirc;n l&iacute;. Ch&iacute;nh từ thực nghiệm l&agrave; khoa học, l&agrave; của l&iacute; tr&iacute; - một từ của ph&ograve;ng th&iacute; nghiệm.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">&Ocirc;ng ấy đ&atilde; ở c&ugrave;ng với Rabindranath nh&agrave; thơ, v&agrave; cả hai c&ugrave;ng đi dạo trong vườn. Đất xanh, sống động, cho n&ecirc;n Gandhi n&oacute;i với Rabindranath, &quot;Bước l&ecirc;n thảm cỏ đi.&quot; Rabindranath n&oacute;i, &quot;Điều đ&oacute; l&agrave; kh&ocirc;ng thể được. T&ocirc;i kh&ocirc;ng thể bước tr&ecirc;n thảm cỏ được. Từng nh&agrave;nh cỏ đều sống động như t&ocirc;i vậy. T&ocirc;i kh&ocirc;ng thể bước l&ecirc;n hiện tượng sống động thế.&quot;</div>
<div dir="auto">V&agrave; Rabindranath kh&ocirc;ng phải l&agrave; người thuyết giảng về bất bạo h&agrave;nh - kh&ocirc;ng ch&uacute;t n&agrave;o. &Ocirc;ng ấy kh&ocirc;ng bao giờ n&oacute;i về bất bạo h&agrave;nh, nhưng c&aacute;ch tiếp cận của &ocirc;ng ấy l&agrave; qua t&acirc;m. &Ocirc;ng ấy cảm thấy cỏ. Gandhi trầm ng&acirc;m về điều &ocirc;ng ấy n&oacute;i, v&agrave; thế rồi trả lời, &quot;&Ocirc;ng đ&uacute;ng.&quot; Đ&acirc;y l&agrave; c&aacute;ch tiếp cận t&acirc;m tr&iacute;.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">L&agrave; y&ecirc;u thương đi. Ngay cả với mọi vật, l&agrave; y&ecirc;u thương. Nếu bạn ngồi tr&ecirc;n ghế, l&agrave; y&ecirc;u thương. Cảm thấy ghế; c&oacute; cảm gi&aacute;c biết ơn. Ghế đang cho bạn sự thoải m&aacute;i. Cảm thấy c&aacute;i chạm, y&ecirc;u n&oacute;, c&oacute; cảm gi&aacute;c y&ecirc;u thương. Bản th&acirc;n ghế l&agrave; kh&ocirc;ng quan trọng. Nếu bạn đang ăn, ăn một c&aacute;ch y&ecirc;u thương.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto" style="text-align: center;"><b>Người Ấn Độ n&oacute;i rằng thức ăn l&agrave; thi&ecirc;ng li&ecirc;ng. Nghĩa l&agrave; ở chỗ khi bạn ăn, thức ăn cho bạn sự sống, năng lượng, sức sống. L&agrave; biết ơn, l&agrave; y&ecirc;u thương với n&oacute; đi.</b></div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">B&igrave;nh thường ch&uacute;ng ta ăn thức ăn rất bạo h&agrave;nh, dường như ch&uacute;ng ta đang giết c&aacute;i g&igrave; đ&oacute;, kh&ocirc;ng dường như ch&uacute;ng ta đang hấp thu - dường như ch&uacute;ng ta đang giết. Hay một c&aacute;ch rất dửng dưng bạn li&ecirc;n tục n&eacute;m mọi thứ v&agrave;o trong bụng bạn, kh&ocirc;ng c&oacute; cảm gi&aacute;c n&agrave;o. Chạm v&agrave;o thức ăn một c&aacute;ch y&ecirc;u thương, với l&ograve;ng biết ơn: n&oacute; l&agrave; sự sống của bạn. Ăn n&oacute; v&agrave;o, nếm n&oacute;, tận hưởng n&oacute;. Kh&ocirc;ng dửng dưng v&agrave; kh&ocirc;ng bạo h&agrave;nh.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">Răng của ch&uacute;ng ta rất bạo h&agrave;nh v&igrave; sự kế thừa con vật của ch&uacute;ng ta. Con vật kh&ocirc;ng c&oacute; vũ kh&iacute; kh&aacute;c; m&oacute;ng v&agrave; răng v&agrave; vũ kh&iacute; bạo h&agrave;nh duy nhất của ch&uacute;ng. Răng bạn về căn bản l&agrave; vũ kh&iacute;, cho n&ecirc;n mọi người li&ecirc;n tục giết bằng răng của họ - họ giết thức ăn. Đ&oacute; l&agrave; l&iacute; do tại sao, bạn c&agrave;ng bạo h&agrave;nh, bạn sẽ c&agrave;n cần thức ăn.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">Nhưng c&oacute; giới hạn cho thức ăn, cho n&ecirc;n người ta li&ecirc;n tục h&uacute;t thuốc hay người ta li&ecirc;n tục nhai kẹo cao su. Đ&oacute; l&agrave; bạo h&agrave;nh. Bạn tận hưởng n&oacute; v&igrave; bạn đang giết c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; bằng răng của bạn, nghiền c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; bằng răng của bạn, cho n&ecirc;n người ta li&ecirc;n tục nhai kẹo cao su hay nhai trầu. Đ&acirc;y l&agrave; một phần của bạo h&agrave;nh. L&agrave;m bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; bạn đang l&agrave;m, nhưng l&agrave;m n&oacute; một c&aacute;ch y&ecirc;u thương. Đừng dửng dưng. Thế th&igrave; t&acirc;m bạn sẽ bắt đầu vận h&agrave;nh, v&agrave; bạn sẽ đi s&acirc;u xuống v&agrave;o trong t&acirc;m.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto"><a name="3"></a></div>
<h2 dir="auto">Thứ ba: ng&agrave;y c&agrave;ng nhiều thẩm mĩ hơn - nhạy cảm hướng tới c&aacute;i đẹp, hướng tới &acirc;m nhạc, hướng tới mọi thứ chạm v&agrave;o t&acirc;m</h2>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto"><font style="background-color:#ffd700;">Thứ nhất: cố v&ocirc; đầu. Thứ hai: cố y&ecirc;u. Thứ ba: ng&agrave;y c&agrave;ng nhiều thẩm mĩ hơn - nhạy cảm hướng tới c&aacute;i đẹp, hướng tới &acirc;m nhạc, hướng tới mọi thứ chạm v&agrave;o t&acirc;m</font>. Nếu thế giới n&agrave;y c&oacute; thể được huấn luyện nhiều hơn về &acirc;m nhạc v&agrave; &iacute;t hơn về to&aacute;n học, ch&uacute;ng ta sẽ c&oacute; một nh&acirc;n loại tốt hơn; nếu ch&uacute;ng ta c&oacute; thể huấn luyện t&acirc;m tr&iacute; nhiều hơn về thơ ca v&agrave; &iacute;t hơn về triết học, ch&uacute;ng ta sẽ c&oacute; nh&acirc;n loại tốt hơn. V&igrave; trong khi bạn đang nghe nhạc hay chơi nhạc t&acirc;m tr&iacute; kh&ocirc;ng được cần tới, bạn rơi khỏi t&acirc;m tr&iacute;.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">L&agrave; thẩm mĩ nhiều hơn, thơ ca nhiều hơn, nhạy cảm nhiều hơn. Bạn c&oacute; thể kh&ocirc;ng phải l&agrave; nhạc sĩ lớn hay nh&agrave; thơ lớn hay hoạ sĩ lớn, nhưng bạn c&oacute; thể tận hưởng, v&agrave; bạn c&oacute; thể tạo ra c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; theo quyền ri&ecirc;ng của bạn. Kh&ocirc;ng c&oacute; nhu cầu l&agrave; một Picasso. Bạn c&oacute; thể tự m&igrave;nh vẽ nh&agrave; bạn; bạn c&oacute; thể vẽ bức tranh n&agrave;o đ&oacute;.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Kh&ocirc;ng cần l&agrave; l&agrave; soạn nhạc đại t&agrave;i, kh&ocirc;ng cần l&agrave; một Alauddin Khan. Bạn c&oacute; thể chơi c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; trong nh&agrave; bạn; bạn c&oacute; thể chơi s&aacute;o, d&ugrave; nghiệp dư tới đ&acirc;u cũng kh&ocirc;ng th&agrave;nh vấn đề. Nhưng l&agrave;m c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; c&oacute; li&ecirc;n quan tới t&acirc;m. H&aacute;t, m&uacute;a, l&agrave;m c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; m&agrave; li&ecirc;n quan tới t&acirc;m. L&agrave; nhạy cảm hơn với thế giới của t&acirc;m - v&agrave; để nhạy cảm th&igrave; cũng chẳng cần g&igrave; mấy.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Ngay cả người ngh&egrave;o cũng c&oacute; thể l&agrave; nhạy cảm; của cải kh&ocirc;ng được cần tới. Bạn c&oacute; thể kh&ocirc;ng c&oacute; l&acirc;u đ&agrave;i nơi bạn c&oacute; thể l&agrave; nhạy cảm. Nếu bạn chỉ nằm tr&ecirc;n b&atilde;i biển, thế l&agrave; đủ để l&agrave; nhạy cảm. Bạn c&oacute; thể nhạy cảm với c&aacute;t, bạn c&oacute; thể nhạy cảm với mặt trời, bạn c&oacute; thể nhạy cảm với s&oacute;ng, với gi&oacute;, với c&acirc;y, với bầu trời. To&agrave;n thế giới c&oacute; đ&oacute; cho bạn l&agrave; nhạy cảm với n&oacute;. Cố l&agrave; nhạy cảm hơn, sống động hơn, v&igrave; to&agrave;n thế giới đ&atilde; trở th&agrave;nh thụ động.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Bạn đi tới rạp chiếu phim: ai đ&oacute; kh&aacute;c đang l&agrave;m c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; v&agrave; bạn chỉ ngồi đ&oacute; v&agrave; xem. Ai đ&oacute; kh&aacute;c đang y&ecirc;u tr&ecirc;n m&agrave;n ảnh v&agrave; bạn xem. Bạn chỉ l&agrave; người xem - thụ động, chết, kh&ocirc;ng l&agrave;m bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave;. Bạn kh&ocirc;ng phải l&agrave; người tham gia.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Chừng n&agrave;o bạn chưa l&agrave; người tham gia, trung t&acirc;m t&acirc;m của bạn sẽ kh&ocirc;ng vận h&agrave;nh. Cho n&ecirc;n đ&ocirc;i khi tốt hơn cả l&agrave; nhảy m&uacute;a.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">Bạn sẽ kh&ocirc;ng l&agrave; vũ c&ocirc;ng lớn - kh&ocirc;ng c&oacute; nhu cầu. D&ugrave; vụng về thế n&agrave;o, cứ nhảy m&uacute;a. Điều đ&oacute; sẽ cho bạn cảm gi&aacute;c về t&acirc;m. Trong khi bạn nhảy m&uacute;a trung t&acirc;m của bạn sẽ l&agrave; t&acirc;m; n&oacute; kh&ocirc;ng bao giờ c&oacute; thể l&agrave; t&acirc;m tr&iacute;. Nhảy, chơi như trẻ con. Đ&ocirc;i khi qu&ecirc;n ho&agrave;n to&agrave;n t&ecirc;n bạn, danh gi&aacute; của bạn, bằng cấp của bạn. Qu&ecirc;n ch&uacute;ng ho&agrave;n to&agrave;n; l&agrave; như trẻ con. Đừng nghi&ecirc;m chỉnh. Đ&ocirc;i khi coi cuộc sống như tr&ograve; vui, v&agrave; t&acirc;m sẽ ph&aacute;t triển. T&acirc;m thu thập năng lượng.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">V&agrave; khi bạn c&oacute; t&acirc;m sống động, phẩm chất của t&acirc;m tr&iacute; của bạn cũng sẽ thay đổi. Thế th&igrave; bạn c&oacute; thể đi tới t&acirc;m tr&iacute;, bạn c&oacute; thể vận h&agrave;nh qua t&acirc;m tr&iacute;, nhưng t&acirc;m tr&iacute; sẽ trở th&agrave;nh chỉ l&agrave; c&ocirc;ng cụ - bạn c&oacute; thể d&ugrave;ng n&oacute;. Thế th&igrave; bạn kh&ocirc;ng bị n&oacute; &aacute;m ảnh, v&agrave; bạn c&oacute; thể đi xa khỏi n&oacute; bất k&igrave; khoảnh khắc n&agrave;o bạn muốn. Thế th&igrave; bạn l&agrave; người chủ. T&acirc;m sẽ cho bạn cảm gi&aacute;c rằng bạn l&agrave; người chủ.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">V&agrave; một điều kh&aacute;c: bạn sẽ đi tới biết rằng bạn kh&ocirc;ng l&agrave; đầu kh&ocirc;ng l&agrave; t&acirc;m, v&igrave; bạn c&oacute; thể di chuyển từ t&acirc;m tới đầu, từ đầu tới t&acirc;m. Thế th&igrave; bạn biết rằng bạn l&agrave; c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; kh&aacute;c - X. Nếu bạn vẫn c&ograve;n trong đầu v&agrave; kh&ocirc;ng bao giờ chuyển đi bất k&igrave; đ&acirc;u, bạn trở n&ecirc;n bị đồng nhất với c&aacute;i đầu. Bạn kh&ocirc;ng biết rằng bạn l&agrave; kh&aacute;c. Việc chuyển n&agrave;y từ t&acirc;m tới đầu v&agrave; từ đầu tới t&acirc;m sẽ cho bạn cảm gi&aacute;c rằng bạn l&agrave; kh&aacute;c to&agrave;n bộ. Đ&ocirc;i khi bạn ở t&acirc;m v&agrave; đ&ocirc;i khi bạn ở đầu, nhưng bạn kh&ocirc;ng l&agrave; t&acirc;m kh&ocirc;ng l&agrave; đầu.</div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Điểm thứ ba n&agrave;y của nhận biết sẽ dẫn bạn tới trung t&acirc;m thứ ba - tới rốn. V&agrave; rốn kh&ocirc;ng thực sự l&agrave; trung t&acirc;m. Ở đ&oacute;, bạn hiện hữu! Đ&oacute; l&agrave; l&iacute; do tại sao n&oacute; kh&ocirc;ng thể được ph&aacute;t triển, n&oacute; chỉ c&oacute; thể được kh&aacute;m ph&aacute;.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">&nbsp;</div>
<div dir="auto">Từ &ldquo;Vigyan Bhairav Mật t&ocirc;ng - tập 1&rdquo;</div>
</div>
<p>&nbsp;</p>
Mục lục

 

Điểm thứ nhất: cố là vô đầu.

Hình dung bản thân bạn như không có đầu; di chuyển vô đầu. Nó có vẻ ngớ ngẩn, nhưng nó là một trong những bài tập quan trọng nhất. Thử nó đi, và thế thì bạn sẽ biết. Bước đi, và cảm thấy dường như bạn không có đầu. Lúc ban đầu điều đó sẽ chỉ là “dường như.” Nó sẽ rất kì quái. Khi việc cảm này tới với bạn rằng bạn không có đầu, nó sẽ rất kì quái và lạ lẫm. Nhưng dần dần bạn sẽ lắng xuống tại tâm.
 
Có một luật... Bạn có thể đã thấy rằng ai đó mù có tai thính hơn, tai âm nhạc hơn. Người mù nhiều tính âm nhạc hơn; cảm giác của họ về âm nhạc là sâu hơn. Tại sao? Năng lượng bình thường chuyển qua mắt giờ không thể chuyển được qua chúng, cho nên nó chọn con đường khác. Nó chuyển sang tai.
 
Người mù có nhạy cảm sâu hơn về chạm. Nếu người mù chạm vào bạn, bạn sẽ cảm thấy khác biệt, vì chúng ta bình thường làm nhiều việc với chạm qua mắt mình; chúng ta đang chạm lẫn nhau qua mắt chúng ta. Người mù không thể chạm được qua mắt, cho nên năng lượng chuyển qua tay người đó. Người mù nhạy cảm hơn bất kì người nào có mắt. Đôi khi nó có thể không phải vậy, nhưng nói chung nó là vậy. Năng lượng bắt đầu chuyển từ trung tâm khác nếu một trung tâm không có đó.
 
Cho nên thử bài tập này mà tôi đang nói tới - bài tập về vô đầu - và đột nhiên bạn sẽ cảm thấy một điều kì lạ: sẽ dường như lần đầu tiên bạn ở tại tâm. Bước đi không đầu. Ngồi xuống thiền, nhắm mắt lại, và đơn giản cảm thấy rằng không có đầu. Cảm thấy, "Đầu mình đã biến mất." Lúc ban đầu nó sẽ chỉ là “dường như,” nhưng dần dần bạn sẽ cảm thấy rằng cái đầu đã thực sự biến mất. Và khi bạn cảm thấy rằng đầu bạn đã biến mất, trung tâm của bạn sẽ rơi xuống tâm - ngay lập tức. Bạn sẽ nhìn thế giới qua tâm và không qua đầu.
 
Khi lần đầu tiên người phương Tây tới Nhật Bản, họ không thể tin được rằng người Nhật Bản đã tin theo truyền thống trong nhiều thế kỉ rằng họ nghĩ qua bụng. Nếu bạn hỏi đứa trẻ Nhật Bản - nếu nó không được giáo dục theo cách phương Tây - "Suy nghĩ của cháu ở đâu?" nó sẽ chỉ vào bụng nó.
 
Hàng thế kỉ đã trôi qua, và Nhật Bản đã từng sống mà không có đầu. Nó chỉ là khái niệm. Nếu tôi hỏi bạn, "Suy nghĩ của bạn diễn ra ở đâu?" bạn sẽ chỉ vào đầu, nhưng người Nhật Bản sẽ chỉ vào bụng, không vào đầu. Và một trong các lí do tại sao tâm trí Nhật Bản bình thản, yên tĩnh và tự chủ hơn, là điều này.
 
Bây giờ khái niệm này đã bị khuấy đảo vì phương Tây đã lan toả vào mọi thứ. Bây giờ không tồn tại phương Đông. Chỉ trong những cá nhân nào đó ở đây đó, người như những hòn đảo, phương Đông mới tồn tại. Ngoài ra phương Đông đã biến mất; bây giờ toàn thế giới là phương Tây.
 
Cố là vô đầu đi. Đứng thiền trước gương trong nhà tắm. Nhìn sâu vào trong mắt bạn và cảm thấy rằng bạn đang nhìn từ tâm. Dần dần trung tâm tâm sẽ bắt đầu vận hành. Và khi tâm vận hành, nó thay đổi nhân cách toàn bộ của bạn, cấu trúc toàn bộ, hình mẫu toàn thể, vì tâm có cách riêng của nó.
Cho nên điều thứ nhất: cố là vô đầu.

Thứ hai, là yêu nhiều hơn, vì yêu không thể vận hành qua đầu. Là việc yêu nhiều hơn đi!

Đó là lí do tại sao khi ai đó đang trong yêu, người đó mất đầu mình. Mọi người nói rằng người đó đã phát điên. Nếu bạn không điên và trong yêu, thế thì bạn không thực sự trong yêu đâu. Cái đầu phải bị mất đi. Nếu cái đầu có đó, không bị ảnh hưởng, vẫn vận hành bình thường, thế thì yêu là không thể được, vì để yêu bạn cần tâm vận hành - không phải đầu. Nó là chức năng của tâm.
 
Chuyện xảy ra là khi một người rất lí trí rơi vào yêu, người đó trở thành ngu xuẩn. Bản thân người đó cảm thấy mình đang làm điều ngu xuẩn làm sao, ngốc nghếch làm sao. Người đó đang làm gì? Thế thì người đó làm ra hai phần của cuộc sống của mình. Người đó tạo ra phân chia. Tâm trở thành chuyện thân thiết, im lặng. Khi người đó đi ra khỏi nhà, người đó đi ra khỏi tâm của người đó. Người đó sống trong thế giới bằng cái đầu, và chỉ đi xuống tâm khi người đó đang yêu. Nhưng điều đó là rất khó, và bình thường nó không bao giờ xảy ra.
 
Tôi ở Calcutta tại nhà một người bạn, và người bạn này là chánh án toà Thượng thẩm. Vợ ông ấy bảo tôi, "Tôi chỉ có một vấn đề cần nói với thầy. Thầy có thể giúp tôi được không?"
Thế là tôi nói, "Vấn đề gì vậy?"
Bà ấy nói, "Chồng tôi là bạn thầy. Ông ấy yêu thầy và kính trọng thầy, cho nên nếu thầy nói cái gì đó với ông ấy nó có thể giúp ích."
Thế là tôi hỏi bà ấy, "Phải nói cái gì? Nói cho tôi đi." Bà ấy nói, "Ông ấy vẫn còn ở toà Thượng thẩm ngay cả lúc trong giường. Tôi đã không biết tới người yêu, người bạn hay người chồng. Ông ấy ở toà Thượng thẩm suốt hai mươi bốn giờ một ngày."
 
Thật khó, khó mà đi xuống từ bục của bạn. Nó trở thành thái độ cố định. Nếu bạn là doanh nhân, bạn sẽ còn là doanh nhân cả trong giường nữa. Khó điều chỉnh hai người bên trong, và kh&oci

File Attachment Icon
79328079_3220158778000304_7271497756613541888_n.jpg
File Attachment Icon
74.16_r1_c1.jpg