<p align="center"><iframe allow="accelerometer; autoplay; clipboard-write; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="315" src="https://www.youtube.com/embed/pxg3FmOeQhk" title="YouTube video player" width="560"></iframe></p>
<p> </p>
<h2>Hướng dẫn</h2>
<p>Giữ nguyên trong trạng thái vui mừng lễ hội. Bạn đang không làm một cái gì đó quá nghiêm trọng; bạn chỉ đang chơi, chơi với năng lượng sống của bạn, chơi với năng lượng sinh học của bạn, cho phép nó di chuyển theo cách riêng của nó. </p>
<p>Kỹ thuật thường được chọn như là <b>thiền đêm ở trại thiền hàng tháng</b>.<br>
<br>
Nataraj là điệu nhảy như là thiền toàn bộ. Có ba giai đoạn, kéo dài tổng cộng <b>65 phút.</b><br>
</p>
<h3><b>Giai đoạn thứ nhất: 40 phút.</b></h3>
<p>Nhắm mắt nhảy cứ như bị ma ám. Hãy để cho vô thức của bạn làm chủ hoàn toàn. Đừng kiểm soát sự chuyển động của bạn hoặc là người chứng kiến những gì đang diễn ra. Hãy là toàn bộ trong điệu nhảy.<br>
</p>
<h3><b>Giai đoạn thứ hai: 20 phút.</b></h3>
<p><br>
Vẫn giữ cho mắt nhắm và nằm ngay xuống. Lặng im và tĩnh tại.<br>
</p>
<h3><b>Giai đoạn thứ ba: 5 phút.</b></h3>
<p>Quên người nhảy, quên trung tâm bản ngã; trở thành điệu nhảy. Đó chính là thiền. <b>Nhảy quá say sưa đến mức bạn quên hoàn toàn rằng 'bạn' đang nhảy và bắt đầu cảm nhận rằng bạn là điệu nhảy.</b> Sự chia phải biến đi; thế thì nó trở thành thiền. Nếu sự chia vẫn có đó, vậy thì nó chỉ là bài tập thể dục; tốt, khỏe mạnh nhưng nó không thể là tinh thần. Nó chỉ là điệu nhảy đơn giản. Chính nhảy là tốt - đến chừng mực mà nó diễn ra thì nó là tốt. Sau đó bạn sẽ cảm thấy khỏe khắn, trẻ trung. Nhưng nó chưa là thiền. Người nhảy phải ra đi, cho đến khi chỉ điệu nhảy giữ nguyên.</p>
<p><br>
Vậy thì phải làm gì đây? Hãy là toàn bộ trong điệu nhảy, bởi vì sự chia có thể tồn tại chỉ nếu bạn vẫn không toàn bộ trong nó. Nếu bạn đang đứng bên ngoài và nhìn vào điệu nhảy của chính bạn thì sự chia vẫn giữ nguyên: bạn là vũ công và bạn đang nhảy. Vậy thì nhảy chỉ là hành động, một cái gì đó bạn đang thực hiện, nó không phải là bản thể bạn. Cho nên hãy liên quan toàn bộ; hòa vào nó. <b>Đừng đứng bên ngoài, đừng là người quan sát. Hãy tham gia vào!</b></p>
<p><br>
<b>Hãy để cho điệu nhảy tuôn chảy theo cách riêng của nó, đừng ép buộc nó. Đúng hơn là theo nó; cho phép nó xảy ra. Không phải là làm mà là xảy ra.</b> Giữ nguyên trong trạng thái vui mừng lễ hội. Bạn đang không làm một cái gì đó quá nghiêm trọng; bạn chỉ đang chơi, chơi với năng lượng sống của bạn, chơi với năng lượng sinh học của bạn, cho phép nó di chuyển theo cách riêng của nó. <b>Giống như gió thổi và dòng sông đang cuộn trôi </b>- bạn đang trôi và đang thổi. <b>Hãy cảm nhận điều đó.</b></p>
<p><br>
Và <b>hãy chơi đùa vui vẻ</b>. Luôn nhớ từ 'chơi đùa vui vẻ' - với tôi nó rất cơ bản. Ở đất nước này chúng ta gọi sự sáng tạo leela của Thượng đế - cuộc chơi của Thượng đế. Thượng đế đã không tạo ra thế gian; đó là cuộc chơi của ông ta.</p>
<p><br>
Thiền cần đến chỉ bởi vì bạn đã không chọn niềm vui. Nếu bạn đã chọn niềm vui thì không có nhu cầu về bất kì thiền nào. Thiền là thuốc. Nếu bạn bị bệnh, vậy thì thuốc là cần thiết. Phật không cần thiền. Một lúc nào đó bạn đã bắt đầu chọn niềm vui, một lúc nào đó bạn đã quyết định rằng bạn phải hạnh phúc, vậy thì không thiền nào là cần đến. Vậy thì thiền bắt đầu xảy ra bởi chính sự hòa hợp của nó. Thiền là chức năng của vui vẻ. Thiền theo sau con người hạnh phúc như cái bóng. Bất kì nơi đâu người đó đến, bất kì điều gì người đó đang làm, người đó cũng là thiền định.</p>
<p><br>
<b>Công dụng của thiền là gì?</b> Bạn kiếm được gì từ nó? Công dụng của nhảy múa là gì? ... <b>Không là gì. </b>Bạn không thể ăn, bạn không thể uống, bạn không thể tạo ra nơi ẩn náu từ thiền. <b>Nó có vẻ vô dụng. Tất cả những điều đẹp tuyệt vời và thật thì lại vô dụng.</b></p>
<h2><b>Âm nhạc</b></h2>
<p align="center"><iframe allow="accelerometer; autoplay; clipboard-write; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="315" src="https://www.youtube.com/embed/grSjP12Q4Oc" title="YouTube video player" width="560"></iframe></p>
Hướng dẫn
Giữ nguyên trong trạng thái vui mừng lễ hội. Bạn đang không làm một cái gì đó quá nghiêm trọng; bạn chỉ đang chơi, chơi với năng lượng sống của bạn, chơi với năng lượng sinh học của bạn, cho phép nó di chuyển theo cách riêng của nó.
Kỹ thuật thường được chọn như là thiền đêm ở trại thiền hàng tháng.
Nataraj là điệu nhảy như là thiền toàn bộ. Có ba giai đoạn, kéo dài tổng cộng 65 phút.
Giai đoạn thứ nhất: 40 phút.
Nhắm mắt nhảy cứ như bị ma ám. Hãy để cho vô thức của bạn làm chủ hoàn toàn. Đừng kiểm soát sự chuyển động của bạn hoặc là người chứng kiến những gì đang diễn ra. Hãy là toàn bộ trong điệu nhảy.
Giai đoạn thứ hai: 20 phút.
Vẫn giữ cho mắt nhắm và nằm ngay xuống. Lặng im và tĩnh tại.
Giai đoạn thứ ba: 5 phút.
Quên người nhảy, quên trung tâm bản ngã; trở thành điệu nhảy. Đó chính là thiền. Nhảy quá say sưa đến mức bạn quên hoàn toàn rằng 'bạn' đang nhảy và bắt đầu cảm nhận rằng bạn là điệu nhảy. Sự chia phải biến đi; thế thì nó trở thành thiền. Nếu sự chia vẫn có đó, vậy thì nó chỉ là bài tập thể dục; tốt, khỏe mạnh nhưng nó không thể là tinh thần. Nó chỉ là điệu nhảy đơn giản. Chính nhảy là tốt - đến chừng mực mà nó diễn ra thì nó là tốt. Sau đó bạn sẽ cảm thấy khỏe khắn, trẻ trung. Nhưng nó chưa là thiền. Người nhảy phải ra đi, cho đến khi chỉ điệu nhảy giữ nguyên.
Vậy thì phải làm gì đây? Hãy là toàn bộ trong điệu nhảy, bởi vì sự chia có thể tồn tại chỉ nếu bạn vẫn không toàn bộ trong nó. Nếu bạn đang đứng bên ngoài và nhìn vào điệu nhảy của chính bạn thì sự chia vẫn giữ nguyên: bạn là vũ công và bạn đang nhảy. Vậy thì nhảy chỉ là hành động, một cái gì đó bạn đang thực hiện, nó không phải là bản thể bạn. Cho nên hãy liên quan toàn bộ; hòa vào nó. Đừng đứng bên ngoài, đừng là người quan sát. Hãy tham gia vào!
Hãy để cho điệu nhảy tuôn chảy theo cách riêng của nó, đừng ép buộc nó. Đúng hơn là theo nó; cho phép nó xảy ra. Không phải là làm mà là xảy ra. Giữ nguyên trong trạng thái vui mừng lễ hội. Bạn đang không làm một cái gì đó quá nghiêm trọng; bạn chỉ đang chơi, chơi với năng lượng sống của bạn, chơi với năng lượng sinh học của bạn, cho phép nó di chuyển theo cách riêng của nó. Giống như gió thổi và dòng sông đang cuộn trôi - bạn đang trôi và đang thổi. Hãy cảm nhận điều đó.
Và hãy chơi đùa vui vẻ. Luôn nhớ từ 'chơi đùa vui vẻ' - với tôi nó rất cơ bản. Ở đất nước này chúng ta gọi sự sáng tạo leela của Thượng đế - cuộc chơi của Thượng đế. Thượng đế đã không tạo ra thế gian; đó là cuộc chơi của ông ta.
Thiền cần đến chỉ bởi vì bạn đã không chọn niềm vui. Nếu bạn đã chọn niềm vui thì không có nhu cầu về bất kì thiền nào. Thiền là thuốc. Nếu bạn bị bệnh, vậy thì thuốc là cần thiết. Phật không cần thiền. Một lúc nào đó bạn đã bắt đầu chọn niềm vui, một lúc nào đó bạn đã quyết định rằng bạn phải hạnh phúc, vậy thì không thiền nào là cần đến. Vậy thì thiền bắt đầu xảy ra bởi chính sự hòa hợp của nó. Thiền là chức năng của vui vẻ. Thiền theo sau con người hạnh phúc như cái bóng. Bất kì nơi đâu người đó đến, bất kì điều gì người đó đang làm, người đó cũng là thiền định.
Công dụng của thiền là gì? Bạn kiếm được gì từ nó? Công dụng của nhảy múa là gì? ... Không là gì. Bạn không thể ăn, bạn không thể uống, bạn không thể tạo ra nơi ẩn náu từ thiền. Nó có vẻ vô dụng. Tất cả những điều đẹp tuyệt vời và thật thì lại vô dụng.
Âm nhạc
|