VỀ NHÀ
(By Vương Thu Quỳnh Ruby)
(Kỉ niệm ngày về nhà trong lay phay hạt mưa xuân, trong cái bình yên trong lành sáng sớm)
Bình yên đang gõ cửa
Chào em sợ cô đơn
Hăm hở sải bước chân
Cùng bình yên phố xá
Em đã từng rất sợ
Khi bóng tối ùa về
Loay hoay và bối rối
Chạy ào ra vùng sáng
Em sợ chiều chạng vạng
Em sợ khi một mình
Sợ bóng ma dập dờn
Bủa vây sau lưng em
Trong sợ hãi vô minh
Em không dám là mình
Em sợ đời xô dạt
Em sợ người phán xét
Khi nhận biết hỏi thăm
Vỡ lòng Bát chánh đạo
Cơ bản lối hành thiền
Cam kết với hành trình
Trái tim em bung mở
Những vụn vỡ sợ hãi
Trôi theo dòng cảm xúc
Gột rửa bao muộn phiền
Để đọng lại trên môi
Nụ cười em rạng rỡ
Để mắt em lấp lánh
Ánh sáng buổi bình minh
Để hồn em bay bổng
Những giấc mơ trẻ thơ
Được là mưa là nắng
Múa xoay niềm dấu yêu
Hôm nay em đã khác
Dám bước đi một mình
Về căn nhà thân thương
Nơi xây đắp hồn em
Chào khung cửa sắt xanh
Em đã từng ngồi đó
Hóng mẹ hoài xa xăm
Trong đói lòng nhớ mẹ
Chào ô cửa thân thương
Tàu chuối xanh như ngọc
Vuốt ve và quạt mát
Cho bình yên thật sâu
Chào khu vườn đầy nắng
Hoa tươi khoe sắc màu
Ngọc ngà và tinh khiết
Sưởi ấm niềm yêu thương
Chào nụ cười của bố
Chào hàm răng đen nhánh
Bà nội em hiền lành
Con đã trở về nhà!
Chào em, cô gái nhỏ của tôi!
03.2019